Minh Hien
VỤN VỠ MỘT MỐI TÌNH
(Nđt, ltvt, ntvv)
Đêm tàn khắc khoải một mình tôi
Xót buổi tình xưa vụn vỡ rồi
Lỗi tại bà tơ lời để đắm
Sai vì lão nguyệt ý dần trôi
Nhòa phai nguyện ước cần trao gửi
Hụt hẫng cầu mong chẳng đắp bồi
Bỏ mặc cơi trầu thêm héo rũ
U hoài hận trách cũng đành thôi
Ngôn Phạm Văn
VĂNG VẲNG
Có phải chăng người đã gọi tôi
Làm cho rộn rã cả tim rồi
Niềm vui trải đến trong lòng dội
Ý mộng trào lên giữa dạ bồi
Đảo xuyến hồn say màu diễm khởi
Quay cuồng mắt lịm ánh hồng trôi
Này ai hãy lặng nghe mình nói
Bởi hẹn nên chờ ấy mãi thôi.
Hà Thu
XUÂN NUỐI
Nàng đâu có hiểu ý tình tôi
Luống để xuân qua tóc bạc rồi
Lời nguyện ngày nao theo nước nổi
Câu thề thủa nọ bạt mây trôi
Vần thơ xướng hoạ hoài nông nổi
Chén rượu đầy vơi bến lở bồi
Gió lạnh dày mây mờ mịt tối
Âm thầm bóng lẻ chỉ mình ...Thôi !
Hương Đêm Tình Nhớ